Quay về với Kiến trúc Việt Nam, người trẻ thường đố nhau: “Đố các bạn biết, phố hàng Đào ở đâu?”. Thực chất: “Phố “hàng đào” ở khắp nơi, không chỉ Hà Nội mà cả Sài Gòn, Tây Nguyên và khắp Việt Nam, đâu đâu cũng đào, sáng cáp quang, chiều điện thoại, tối cống rãnh, nửa đêm lại ống nước. “Hàng đào” quanh năm, đào khắp nơi”. Tại sao vậy, vì kỹ thuật không có quy hoạch, lắp đặt nước không nhìn cáp quang, điện thoại cũng chẳng nhìn internet, cứ như thế cái nọ chồng chéo cái kia, giao thông Việt Nam dưới đất thì đào lấp, trên cao thì từng bó từng bó dây rợ.
Còn rất nhiều ví dụ nữa trên thế giới về câu chuyện quy hoạch để phát triển bền vững. Tôi không lạm bàn chuyện kiến trúc, kẻo bạn lại tưởng tôi là một kiến trúc sư đang phân tích bới móc về quy hoạch phát triển đô thị Việt Nam. Vả lại, kiến trúc đô thị không phải là chuyện một sớm một chiều mà thay đổi, đó cũng không phải là mục đích của bài viết này.
Có một số khái niệm như “tầm nhìn”, “viễn cảnh”, “ước mơ”, “hoài bão”,.. mà đối với thanh niên trẻ Việt Nam bây giờ là những khái niệm sáo rỗng và viển vông. Nếu chúng ta vào một lớp học, một trường học bất kỳ, cấp 2, cấp 3, hoặc đại học, hỏi tất cả các học sinh trong lớp đó 2 câu hỏi: “Hoài bão là gì?” và “Hoài bão của bạn là gì?”. Thì 99% những câu trả lời sẽ là: “hoài bão là ước mơ”, “hoài bão là mong muốn”, ..., hoặc sẽ chỉ là những nụ cười trừ. 1 tháng sau, nếu hỏi lại đúng 2 câu hỏi đó, với đúng những học sinh đó, câu trả lời nhận được (nếu có) lại hoàn toàn khác.
Bạn có nhớ câu truyện “Alice lạc vào xứ sở thần tiên” không, có một đoạn hội thoại giữa Alice và con mèo cười Chết – Sữa Cheshire thế này:
Cheshire: Điều đó phần lớn phụ thuộc vào nơi nào mà cô muốn đi tiếp?
Alice: Tôi không quan tâm nhiều lắm tới nơi đó.
Cheshire: Vậy thì nơi nào cô đến cũng thế cả thôi.
Alice (giải thích thêm): Đủ dài để tôi đến một nơi nào đó,
Cheshire: Ồ, cô chắc chắn làm được điều đó, nếu như cô chỉ có thể đi.
Thanh niên Việt Nam cũng như cô bé Alice ở xứ sở thần tiên vậy. Dường như học sinh Việt Nam không biết đi học để làm gì, cũng chẳng quan tâm đến việc định hướng trong học tập lắm. Nên đa số sinh viên khi được hỏi thường có những câu trả lời như: Cháu học Bách Khoan vì bạn cháu bảo trường ấy tốt! Cháu thi Ngoại Thương vì con bạn thân cháu thi trường đấy! Hoặc Cháu cũng chẳng biết!...
- Công trình này sinh ra làm gì (làm siêu thị, làm quán karaoke, hay làm nhà ở)?
- Công trình đó phụ thuộc vào những điều gì (địa chất, thổ nhưỡng, hàng xóm, quy hoạch thành phố)?
- Tương lai công trình này trông như thế nào (Phối cảnh, tiểu cảnh)?
- Xây dựng công trình này như thế nào (Mặt cắt, mặt bằng, mặt bằng kỹ thuật,..)
- Tôi sinh ra làm gì (là bác sỹ cứu người, là ca sĩ mang lời ca tiếng hát phục vụ nhân dân, là giáo viên giảng dạy và đào tạo thế hệ trẻ hay là luật sư bảo vệ công lý,...)?
- Tôi có gì (3 năng khiếu nổi trội, 3 tư chất đặc biệt độc đáo, những điểm mạnh,...)?
- Tôi muốn trở thành người như thế nào (bác sỹ hàng đầu Việt Nam, ca sỹ đi vào huyền thoại, giáo viên lỗi lạc, luật sư bậc nhất...)?
- Tôi làm gì để trở thành người như vậy (Kế hoạch cho 1 năm, 5 năm, 10 năm nữa, 30 năm của tôi là gì)?
- Bạn có năng khiếu gì? Kể ngay ra 3 năng khiếu bạn có?
- Bạn có tư chất gì? Kể ngay ra 3 tư chất mạnh nhất của bạn?
- Hoài bão của bạn là gì? Nếu không khó khăn nào có thể ngăn cản được bạn, thì bạn sẽ trở thành 1 người thành công như thế nào, hình ảnh người đó trong tâm trí bạn đẹp đẽ như thế nào?
- Trong vòng 1 năm tới, bạn sẽ phải đạt được thành tựu gì xuất sắc?
- Trong vòng 100 ngày tới, 3 việc gì bạn chắc chắn đạt phải làm được?
- Tháng này bạn phải hoàn tất công việc gì?
- Hàng ngày, bạn phải rèn luyện kỹ năng gì, thái độ gì?
- Cuối cùng, ngày này, tháng này, năm nay, bạn có gì xuất sắc so với cùng thời gian năm trước?
- Đã bao giờ bạn trả lời những câu hỏi như thế? Đã bao giờ bạn đặt cho mình những câu hỏi như thế?
Chúng ta thích những ngôi nhà đẹp, chắc chắn và ai cũng thấy rằng cần thiết kế mới có một ngôi nhà như vậy. Nhưng ai sẵn sàng bỏ nhiều tiền thuê Kiến trúc sư để thiết kế cho mình một ngôi nhà?
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDelete